Khối 8406 thực thi
điều 50 của Hiến pháp
điều 50 của Hiến pháp
Trần Mạnh Hảo
Khối "8406" thực thi "quyền con người về chính trị"
theo điều 50 của Hiến Pháp nước CHXHCNVN 1992
Hưởng ứng phong trào: "Sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật" do Nhà nước Việt Nam phát động đang rầm rộ trên các báo trong nước, chúng tôi đã viết hai bài: Điều 4 bản Hiến pháp nước CHXHCNVN – 1992 phá hủy nền tảng chính bản Hiến pháp và bài: Nhà nước Việt Nam liên tục vi phạm Hiến pháp vừa in trên các trang web hải ngoại. Chúng tôi đã gửi hai bài viết trên đến các báo và trang web trong nước, nhưng tuyệt vô âm tín, đành gửi lên Internet để thiên hạ tỏ tường.theo điều 50 của Hiến Pháp nước CHXHCNVN 1992
Nay, bằng bài viết thứ ba này, chúng tôi vẫn căn cứ trên Hiến pháp nước CHXHCNVN – 1992, thử làm luật sư bác bỏ nhiều "cái mũ" chết người - những trọng tội, ví như: tội chống đảng, tội phản bội nhân dân, tội chống tổ quốc, tội lật đổ chế độ, tội làm phương hại an ninh quốc gia… mà ngành công an (an ninh) đã tuỳ tiện chụp lên đầu các anh em dân chủ trong và ngoài khối "8406" khi họ vô cớ bắt bớ, thẩm vấn, truy bức những nhà bất đồng chính kiến… một cách rầm rộ, như một sự vi hiến trắng trợn.
Chúng tôi đã đọc hầu hết bài viết của các nhà đấu tranh dân chủ ở Việt Nam từ năm 1990 đến nay được phổ biến trên Internet, tố cáo hành vi vi hiến của công an Việt Nam từng nhiều năm đàn áp, bắt bớ, đưa ra tòa, tù đầy, tra khảo, đánh đập, khủng bố, hãm hại… các anh em bất đồng chính kiến một cách hết sức tùy tiện, dã man, hoàn toàn giày xéo lên bản Hiến pháp nước CHXHCNVN bằng những đạo luật và văn bản dưới luật vi hiến; nhất là thông qua các cuốn băng ghi âm các cuộc thẩm vấn tràng giang đại hải của nhân viên an ninh với hai anh: Phạm Bá Hải và Nguyễn Ngọc Quang được phổ biến trên mạng, người Việt trong và ngoài nước được tỏ tường những hành vi chà đạp Hiến pháp của ngành công an vốn mang tính hệ thống…
Trong các cuộc bắt bớ, khám nhà, tịch thu CPU máy vi tính, cắt đường truyền điện thoại, phá máy Mobile, cắt đường truyền Internet, thẩm vấn, truy bức vô nhân đạo các nhà bất đồng chính kiến gần đây, các nhân viên an ninh thường trích đoạn này trong bản ("Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam 2006" của 118 nhà đấu tranh cho Dân chủ quốc nội Việt Nam) ra để kết tội anh em Dân chủ trong "Khối 8406" là phạm tội chống Đảng, lật đổ chế độ, như sau: "Mục tiêu cao nhất trong cuộc đấu tranh giành tự do, dân chủ cho Dân tộc hôm nay là làm cho thể chế chính trị ở Việt Nam hôm nay phải bị thay thế triệt để, chứ không phải được đổi mới từng phần hay điều chỉnh vặt vãnh như đang xảy ra. Cụ thể là phải chuyển từ thể chế chính trị nhất nguyên, độc đảng, không có cạnh tranh trên chính trường hiện nay, sang thể chế chính trị đa nguyên, đa đảng, có cạnh tranh lành mạnh, phù hợp với những đòi hỏi chính đáng của Đất nước, trong đó hệ thống tam quyền lập pháp, Hành pháp, Tư pháp phải được phân lập rõ ràng, phù hợp với các tiêu chuẩn quốc tế và trải nghiệm của Nhân loại qua những nền dân chủ đắt giá và đầy thành tựu…" Với những nhận định mang tính mục tiêu của "Khối 8406" như trích đoạn "tuyên ngôn" trên, chúng tôi xin long trọng tuyên bố với Nhà nước Việt Nam và ngành công an rằng:
Gần hai nghìn nhà đấu tranh cho Dân chủ trong nước đã ký tên vào bản "Tuyên ngôn Dân chủ" gọi là "Khối 8406" đang thực thi rất đúng các "Quyền công dân" mà Hiến pháp nước CHXHCNVN -1992 cho phép. Chúng tôi xin lần lượt trích ra (và phân tích chứng minh) các "Điều" quy định về Quyền công dân của Hiến pháp dẫn đến bản "Tuyên ngôn Dân chủ" là hoàn toàn hợp hiến.
"Quyền con người về chính trị là quyền tối thượng trong điều 50 của Hiến Pháp" "Điều 50: Ở nước CHXHCNVN, các quyền con người về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa và xã hội được tôn trọng, thể hiện ở các quyền công dân và được quy định trong Hiến pháp và luật" Như vậy, Điều 50 quy định quyền bình đẳng về chính trị của công dân Việt Nam bất kể người ấy là ông Tổng bí thư Nông Đức Mạnh, ông Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết, ông Thủ tướng chính phủ Nguyễn Tấn Dũng hay ông GS.TS. Hoàng Minh Chính, ông linh mục Nguyễn Văn Lý, ông kỹ sư Phương Nam Đỗ Nam Hải… đều có "quyền chính trị" ngang nhau! Lại thêm Điều 4 quy định: "Mọi tổ chức của Đảng hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật"; Điều 52: "Mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật", đã chống lại sự độc quyền và lạm quyền về chính trị của Đảng và Nhà nước Việt Nam.
Trong thực tế đất nước, Đảng CSVN – Nhà nước Việt Nam liên tục vi phạm Hiến pháp ở các Điều 50, Điều 4, Điều 52, Điều 68, Điều 69… thể hiện ở các văn bản luật và dưới luật cấm các công dân Việt Nam thực thi "Quyền con người về chính trị": tức quyền tự do họat động chính trị, quyền phê phán chính trị, quyền lập đảng chính trị…!
Sau mỗi "Quyền công dân" trong Hiến pháp, Đảng và Nhà nước Việt Nam thường ghi thêm cụm từ: "theo quy định của pháp luật" để mập mờ đánh tráo khái niệm, để dễ lập lờ đánh lận, đổi trắng thay đen mà đẻ ra hàng trăm bộ luật đi ngược lại Hiến pháp. Nhưng gậy ông lại đập lưng ông: Điều 146 trong bản Hiến pháp sẽ là căn cứ để chúng ta phủ nhận các điều luật và dưới luật từng vi hiến của Nhà nước Việt Nam. Điều 146 quy định: bản Hiến pháp – 1992 là "luật cơ bản của Nhà nước, có hiệu lực pháp lý cao nhất; Mọi văn bản pháp luật khác phải phù hợp với Hiến pháp". Như trong các bài bàn về Hiến pháp trước, chúng tôi đã tra từ điển để thống nhất định nghĩa từ "phù hợp" trong Điều 146 có nội hàm như sau: "giống như in, trùng khớp, đúng với gốc". Nghĩa là hầu hết các bộ luật và dưới luật mà các nhân viên an ninh đem ra hù dọa các nhà đấu tranh dân chủ đều không "giống như in "Hiến pháp, không "trùng khớp" với Hiến pháp, không "đúng với gốc" của bản Hiến pháp là "luật cơ bản, có hiệu lực pháp lý cao nhất", nên tất thảy đều vi phạm Hiến pháp.
Để hiểu cho đúng "Quyền con người về chính trị" là Điều 50 của Hiến pháp, thiết tưởng ta cũng nên bàn qua về nội hàm của thuật ngữ: "Chính trị" để chống lại sự suy diễn xiên xẹo, sự đánh tráo khái niệm vốn là sở trường của các nhân viên an ninh.
Trong cuốn "Đại Nam Quấc âm tự vị" của Hùynh Tịnh Paulus Của in ở Sài Gòn năm 1895, NXB Trẻ in lại năm 1998, không thấy từ "Chính trị" nhưng ở trang 123, thấy một từ có nghĩa tương đương: "Chánh sự: Việc nước nhà".
Trong cuốn "Từ điển Việt Nam" của Ban tu thư Khai Trí, Sài Gòn 1971, trang 204, định nghĩa từ "Chính trị: Việc thi hành chủ quyền và định chính thể của một nước về hai mặt đối nội và đối ngoại"
Trong cuốn "Đại từ điển Việt Nam" (Nxb Văn hóa Thông tin - Hà Nội 1998), trang 396, định nghĩa từ Chính trị như sau: "Những vấn đề điều hành bộ máy nhà nước, hoặc những họat động của giai cấp, chính đảng nhằm giành hoặc duy trì quyền điều hành nhà nước: chế độ chính trị, hoạt động chính trị…". Nghĩa là, mọi công dân Việt Nam, từ các vị trong ban lãnh đạo Đảng CSVN đến các vị tham gia soạn thảo ra Tuyên ngôn Dân chủ 8406 là các ông: Hoàng Minh Chính, Phương Nam Đỗ Nam Hải, Linh mục Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Chính Kết... (Đỗ Nam Hải soạn thảo Tuyên Ngôn, nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền chỉnh sửa và đưa lên Internet) và gần hai nghìn quý vị ký tên vào bản "Tuyên Ngôn Dân Chủ" đều có quyền ngang nhau về "Quyền tự do Chính trị"; nghĩa là toàn dân vẫn có thể là Bộ chính trị chứ không phải chỉ có mấy vị trong Bộ chính trị Đảng CSVN mới có toàn quyền (độc quyền) về chính trị như việc làm vi phạm Hiến pháp của Đảng và Nhà nước Việt Nam bấy lâu nay!
Chính trị = Chánh sự = Việc nước trong từ điển của Huỳnh Tịnh Của là cách hiểu giản dị và đúng bản chất nhất của từ "Chính trị". Từ ông Hồ Chí Minh đến ông Hoàng Minh Chính, theo các điều 50, điều 4, điều 52 của Hiến pháp quy định: đều có quyền tự do hoạt động chính trị ngang nhau: làm việc nước, bàn về việc nước, phê phán hay khen ngợi một đảng phái cầm quyền nào đó… ngang nhau. Cũng theo định nghĩa từ "Chính trị" trên đây, thì mọi công dân Việt Nam đều có quyền tự do bàn luận về bất cứ vấn đề chính trị nào, kể cả việc xét xem Đảng CSVN được cầm quyền vĩnh viễn theo điều 4 Hiến pháp có danh chính ngôn thuận hay chỉ là hành vi cưỡng ép quốc dân, hay việc bàn xem Đảng CSVN và ông Hồ Chí Minh rút cuộc đang có công hay có tội với dân tộc… mà để cho Việt Nam tụt hậu so với Singapore tới 197 năm! Nghĩa là, theo Hiến pháp không hề có vùng cấm nào ngăn cản công dân Việt Nam làm chính trị và phản biện (đối lập) chính trị. Như vậy, công dân Việt Nam có quyền khen hay chê, ủng hộ hay phản đối sự hoạt động của Đảng CSVN là điều Hiến pháp cho phép, được gọi là "Quyền con người về chính trị".
Điều 50 quy định "Quyền tự do chính trị" của công dân có Điều 2 của Hiến pháp hỗ trợ; Điều 2 quy định Việt Nam theo chế độ Dân chủ, chứ không phải chế độ Đảng trị: "Nhà nước CHXHCNVN là nhà nước… của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân…". Điều 50 lại được Điều 69 hỗ trợ đắc lực: "Công dân VN có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật". Điều 53 quy định: "Công dân có quyền tham gia quản lý nhà nước và xã hội, tham gia thảo luận những vấn đề chung của cả nước…" cũng hỗ trợ đắc lực cho "Quyền tự do chính trị" trên đây. Còn Điều 4 quy định: "Đảng CSVN… là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội…" đã bị các Điều 2, Điều 3, Điều 8, Điều 15, Điều 21, Điều 52, Điều 83 của bản Hiến pháp phủ nhận; như trong bài: "Điều 4 trong bản Hiến pháp nước CHXHCNVN phá huỷ chính nền tảng của chính bản Hiến pháp" của chúng tôi vừa in đã phân tích và chứng minh.
Chúng tôi xin lấy một số thí dụ sau đây về "Quyền tự do chính trị" bằng cách thử trích mấy câu bàn về chính trị của ông Hồ Chí Minh và một số vị lãnh đạo khác của Đảng CSVN:
- Ông Hồ từng nói: "Độc lập cũng không có ý nghĩa gì nếu không có tự do!". Đây là câu nói mang tính phủ định chế độ độc tài của Đảng CSVN hiện nay. Vì chế độ cộng sản VN luôn luôn lấy Cách mạng tháng tám và hai cuộc kháng chiến ra để tự hào, để che lấp việc chế độ hôm nay không cho dân được hưởng tự do chính trị (không có báo tư nhân thì xã hội không bao giờ có tự do)!
- Ông Hồ từng nói: "Dân chủ là hãy để cho dân mở miệng nói!". Ý nghĩa câu này là lời khẳng định của ông Hồ rằng Đảng CSVN đã từng bịt miệng dân, không cho dân nói!
- Ông Hồ từng nói: "Cán bộ đảng viên là đầy tớ của nhân dân!". Nhưng trong thực tế Việt Nam từ ngày Đảng CSVN nắm quyền, cần phải hiểu ngược lại: "Cán bộ đảng viên là ông chủ của bọn đầy tớ nhân dân!". Có đời thuở nào ông chủ "Nhân Dân" lại bị bọn đầy tớ "Đảng CSVN" cấm đoán đủ điều, bắt bớ bỏ tù, bắn giết suốt mấy chục năm như thế mà không hề căn cứ vào Hiến pháp? Hay câu nói trên của ông Hồ là lời nói mỉa, nhằm đả kích bọn độc tài mạo danh nhân dân?
- Ông Võ Nguyên Giáp vừa nói trên báo: "Đảng là bình phong cho tham nhũng!" - Ông Nguyễn Văn Linh trong mùa xuân đổi mới 1986 từng nói: "Đảng sẽ cởi trói cho văn nghệ sĩ và trí thức". Bằng câu nói hoành tráng rất đúng sự thật này, ông Nguyển Văn Linh là Tổng bí thư Đảng CSVN đã khẳng định : Đảng CSVN sinh ra để trói nhân dân Việt Nam! - Ông Võ Văn Kiệt trong bài: "Thư gửi đồng chí Nguyễn Khoa Điềm" có nói rằng: "Đến người như tôi mà đồng chí còn không cho in bài thì người dân làm gì có quyền nói lên sự thật; Trong Đảng còn không có dân chủ thì làm sao mà dân chủ cho dân đây!?" - Ông Võ Văn Kiệt trong một bài in báo khác nói về hòa giải và hòa hợp dân tộc nhân kỷ niệm 31 năm cuộc chiến tranh Việt Nam kết thúc như sau: "Ngày 30-4-1975 có một nửa người Việt Nam vui thì cũng có một nửa người Việt Nam buồn!" - Ông Phan Văn Khải hồi còn làm thủ tướng từng than về chuyện chính phủ, nhà nước bất lực, bị vô hiệu hóa, vô tích sự của ông như sau: "Trên bảo dưới không nghe!". Hóa ra, một chính phủ, một nhà nước quân hồi vô phèng à?
….
Tại sao các ông Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, Nguyễn Văn Linh, Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải… được quyền nói lên sự thật là Đảng CSVN đã, đang và sẽ còn trói nhân dân Việt Nam, bịt mồm nhân dân, rằng Đảng CSVN hầu như là một đảng tham nhũng… như trên, mà khi các ông bà Hoàng Minh Chính, Trần Độ, LM Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan, Nguyễn Hộ, Hà Sĩ Phu, Lê Hồng Hà, Phạm Quế Dương, Nguyễn Thanh Giang, Trần Khuê, Dương Thu Hương, Hoàng Tiến, Bùi Minh Quốc, Nguyễn Đan Quế, Đoàn Viết Họat, LM Nguyễn Văn Lý, LM Phan Văn Lợi, LM Nguyễn Hữu Giải, HT Thích Huyền Quang, HT Thích Quảng Độ, MS Nguyễn Hồng Quang, Nguyễn Vũ Bình, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Khắc Toàn, Lê Chí Quang, HT Thích Thiện Minh, HT Thích Không Tánh, HT Thích Tuệ Sỹ, Cụ Lê Quang Liêm, Vũ Cao Quận, Trần Đại Sơn, Nguyễn Kiến Giang, Lữ Phương, Trần Dũng Tiến, Mai Thái Lĩnh, Tiêu Dao Bảo Cự, Phương Nam Đỗ Nam Hải, Nguyễn Chính Kết, Trần Anh Kim, Nguyễn Văn Đài, Bạch Ngọc Dương, Du Lam, Lương Duy Phương, Nguyễn Phương Anh, Trần Khải Thanh Thuỷ, Nguyễn Ngọc Quang, Phạm Bá Hải, Vũ Hoàng Hải, Quỳnh Trâm, Lê Trí Tuệ, Nguyễn Văn Định, Trần Đình Nguyên, MS Ngô Hoài Nở, MS Nguyễn Công Chính, Kha Văn Chầu, Lisa Phạm, Trương Quốc Tuấn, Trương Quốc Huy… cũng chỉ thực thi "Quyền tự do chính trị", tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do thông tin, tự do hội họp, lập hội… đúng theo Hiến pháp, bàn luận những điều mà các vị lãnh đạo Đảng CSVN trên đang bàn, sao Nhà Nước và công an Việt Nam lại xé tan bản Hiến pháp để bắt giam, khủng bố, tra khảo vô thời hạn các nhà dân chủ trong khi họ không hề có tội, không có lệnh bắt giam hay khám nhà của Tòa án hay viện kiểm sát mà công an cứ "Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi" xông vào đàn áp anh em rất vô nhân đạo, tìm mọi cách hãm hại những công dân yêu Dân chủ tự do trên một cách mọi rợ, kể cả bắt cóc, bần tiện đến nỗi khám nhà, lục lọi áo quần, lục lọi nồi niêu xoong chảo bếp núc, lục lọi cả tủ lạnh, toilet để tìm bí mật quốc gia, gầm gừ đe dọa vợ con người ta, tịch thu tài liệu sách vở, tịch thu máy Computer, cắt điện thoại, rình mò bám đuôi người ta thậm thà thậm thụt như chó ăn vụng bột, ném cứt đái đồ dơ vào nhà người ta… không còn ra cái thể thống gì, rằng "phương diện quốc gia" gì mà hủi thế, mà lục lâm thảo khấu thế, mà hành xử còn thua quân đầu đường xó chợ thế thưa các "ông vua vi phạm Hiến pháp" là Nhà nước và công an của Đảng CSVN? Sài Gòn, 24-8-2006